Thứ Năm, 22 tháng 10, 2015

NHỮNG DÒNG THƯƠNG TIẾC

Vào một buổi sáng, trời trong nắng đẹp cuối Xuân năm 2003, tôi bất ngờ nhận được tờ Bản Tin của Hội Ái Hữu Biên Hoà … Tôi ngạc nhiên không ít và rất mừng đồng hương Biên Hoà tại Texas đã lập hội với mục đích tương trợ và hàng tháng có phổ biến tờ Bản Tin  làm nhịp cầu giao cảm, thông báo tin tức về quan hôn tang tế và có những bài viết về vùng đất địa linh nhân kiệt Biên Hòa …
Và sau đó không lâu, qua sự giới thiệu của người bạn thân, nhà văn Trường Giang Nguiễn Trung Lynh, tôi được mời tham gia viết bài, đóng góp phần văn nghệ nhỏ cho tờ Bản Tin.  Tôi bắt đầu sưu tầm tài liệu trên hệ thống thông tin quốc tế hoặc hỏi thăm chú bác, các vị nhân sĩ cùng bè bạn hiểu biết nhiều về Biên Hoà. Công việc ngược dòng thời gian, tìm đọc trong sách báo và cố moi trong trí nhớ những gì liên quan đến các nhà văn, nhà thơ và các vị tướng lãnh của vùng đất Đồng Nai đã đem lại cho tôi nhiều thích thú. Tôi đã cố gắng viết được một số bài, trong đó có những bài thương tiếc hoặc tưởng nhớ về các vị tài danh, đức độ đã khuất bóng sau đây:
Cố Bác sĩ Nguyễn Văn Hoài
Cố Đại tướng Đỗ Cao Trí
Cố Văn sĩ Bình Nguyên Lộc
Cố Giáo sư Nguyễn Ngọc Huy
Cố Văn sĩ Lương Văn Lựu
Cố Bác sĩ Tô Dương Hiệp
Cố Thi sĩ Nguyễn Tất nhiên
Nay, theo đề nghị của nhiều đồng hương, tôi gom các bài viết nầy lại, trang trọng cho vào một trang riêng, gọi là “Những Dòng Thương Tiếc”.
Những bậc tài danh trên đây hầu hết là người sanh trưởng tại Biên hòa hoặc không phải gốc người Biên Hoà, nhưng đã nhận Biên Hoà làm quê hương thứ hai và cả đời tận tuỵ phục vụ nhân sinh và thật sự góp phần làm vẻ vang cho vùng đất  Biên Hoà, mà tôi đã có dịp biết đến, qua nhiều lần diện kiến, đàm luận hoặc đọc qua sách sử, báo chí. Tôi hãnh diện là người dân xứ Bưởi, viết những dòng tiếc thương dành cho những bậc tài danh xứ Bưởi.
Mặc dù tôi đã cố gắng nhiều, nhưng chắc không làm sao tránh khỏi những điều thiếu sót về thân thế, sự nghiệp và tài đức của các vị tài danh nói trên, tôi rất mong quí đồng hương bổ khuyết cho những phần thiếu sót, để tôi có dịp học hỏi, hiểu biết thêm và kịp thời cải chính,  như trường hợp anh chị Huy Lực Bùi Tiên Khôi (ở Texas) giúp tôi chỉnh sửa lại một chi tiết ‘phu nhân của cố Đại Tướng Đỗ Cao Trí là cháu nội của Đông Y Sỹ nổi tiếng Võ Văn Vân (Bình Dương) chứ không phải là con như tôi đã hiểu lầm. Tôi rất cám ơn Tiến Sĩ Bùi Tiên Khôi.
Những bài viết trên đây đã được lần lượt đăng trên tờ Bản Tin của Hội Ái Hữu Biên Hoà tại Texas trong những tháng năm qua, tuy nhiên tôi vẫn thường xuyên đọc đi đọc lại các bài viết và nguồn Sử Lược Biên Hoà, cho tâm hồn đắm chìm trong kỷ niệm tràn ngập tiếc thương để có thể rung cảm thành thơ. Các bài thơ sau đây, có bài đã được lồng trong bài viết nói trên, nhưng cũng có bài mới viết sau nầy, tôi xin ghi tất cả ra đây để các bạn cùng chia sẻ…

NHỮNG DÒNG THƯƠNG TIẾC
                     Dành cho các bậc tài danh xứ Bưởi đã về Thiên Cổ

Làm  người ai chẳng trải qua
Chiếc “cầu sinh tử” vào ra cuộc đời
Có trăm năm cũng về trời
Hiển vinh gởi lại cho người trần gian.
Ngày tàn sắc nhạt hương tan
Cũng đành mượn “chiếc áo quan” trở về
Còn chăng chỉ mảnh trăng thề
Tiếng chim gõ mộ bốn bề hư không.
Còn chăng cũng chỉ mấy dòng
Tiếc thương -Tưởng nhớ - Nén hương - Tấc lòng
Của người ở lại ngùi trông
Kẻ đi khuất bóng muôn trùng chia xa.
Những dòng thương tiếc nở hoa
Hương thơm ngày cũ bay ra dặm ngàn
Tiếng tăm vinh diệu họ hàng
Ngàn năm bia miệng truyền lan muôn đời.
Những dòng thương tiếc không nguôi
Miên man chảy giữa đất trời quê hương.
                                         (Thế Nhân)


ANH HÙNG HỌ ĐỖ
                    Kính dâng hương linh
                             Cố Đại Tướng Đỗ Cao Trí

Đây nén hương lòng xin kính gởi
Anh hùng họ Đỗ đất Đồng Nai,
Ra đi…để lại trời thương tiếc
Nhang khói còn vương khắp chốn nầy.

Danh tướng không mơ ngày tóc bạc,
Quyết đem tài trí giữ non sông,
Diệt phường gian ác, quân vô đạo
Đem lại an cư, tạo thái bình.

Một thuở Địa Đầu vang chiến tích,
Cao Nguyên tỏ rõ bước uy danh,
Miền Đông nổi tiếng truy quân địch,
Khí thế, hùng ca, khúc diễn hành.

Chao ôi ! Vận nước còn đen tối
Người đã về đâu ? Hỡi nước mây !
Trong chuyến phi hành quan sát trận
Trời Tây lửa đỏ phủ thân người.

Xe tăng thay ngựa đưa thân xác
Về chốn nghìn năm vĩnh biệt đời
Quân Đội Nghĩa Trang còn ghi dấu
Trời buồn nhỏ lệ ánh sao rơi.
                                         (Thế Nhân)


NGUYỄN NGỌC HUY VẪN SỐNG
                                   Tưởng nhớ ngày 28-7-1990
                                 Giáo Sư Nguyễn Ngọc Huy vĩnh biệt cõi đời

Người đã chết nhưng tên người vẫn sống,
Là tấm gương cho tôi mãi noi theo.
Những vần thơ, ôi tuyệt ! Tuyệt làm sao
Tập ‘Hồn Việt’ với ‘Ngày Tang Yên Bái’,
‘Anh Hùng Vô Danh’ bài thơ bất tử.
Viết cho tôi hay tất cả mọi người
Một bài thơ thoang thoảng vẻ ngậm ngùi
Nhưng hùng khí luôn căng tràn mạch sống.
Ngọn đuốc thắp lên cuộc đời hành động
Nguyễn Ngọc Huy, một thi sĩ Đằng Phương
Ý chân thành, không trao chuốc lời văn…
Nhưng có sức hút tôi vào tranh đấu.
Những vần thơ thuộc lòng thời thơ ấu
Vẫn âm vang như vừa học hôm qua
Đoạn lầu đài, liệt sĩ thứ mười ba
Đầu rơi rụng, máu tuôn dòng bất khuất.
Nguyễn Ngọc Huy một mẫu người yêu nước
Và thương dân đến hơi thở sau cùng
Viết về Ông tôi khóc cạn lệ lòng
Thương biết mầy một người vì dân tộc.
Cả cuộc đời hy sinh cho đất nước
Phút lâm chung còn…vẫn tự trách mình
Không phụng sự giang sơn như ý nguyện
Tôi hãnh diện về Ông người Biên Trấn
Một Anh Tài vùng đất quận Tân Uyên.
                                         Thế Nhân
                                        (28-7-2006)


VẦN THƠ TƯỞNG NHỚ
                                                Kính dâng
     cố văn sĩ BÌNH NGUYÊN LỘC

Xưa nay sinh tử ít trùng
Tháng 3 ngày 7 não nùng lòng tôi
Bác Bình Nguyên Lộc đi rồi
Non xanh cỡi hạc rong chơi khắp miền.

Bác để lại một thiên “Rừng Mắm”
Những câu hò duyên dáng dễ thương
“Tháng Ba cơm gói ra hòn
Muốn ăn trứng nhạn phải lòn hang mai”

Bác viết “Bóng Ai Qua Ngoài Cửa”
Bước lang thang trên phố là ai..?
Giật mình tôi thấy bóng nai
Đồng quê thảm cỏ dặm dài bước đi…

Quyển “ Hương Gió Đồng Nai”,  “Ký Thác”
Chuyện “Câu Dầm” , “Đò Dọc”.  “…Liêu Trai”
“Nửa Đêm Trảng Sụp” nhớ ai
“Ái Ân Thâu Ngắn Cho Dài Tiếc Thương”.

“Mà Vẫn Chưa Nguôi hình Bóng Cũ”
“Tâm Trạng Hồng”, “Món Nợ Thiêng Liêng”
“Khi Từ Thức Trở  Về Trần”
“Hột Cơm Ngô Chúa” bao lần đổi thay.

Một ngòi bút văn tài hiếm có
Mạch văn tuôn như thủy triều dâng
“Người Săn Ảo Ảnh” phong trần
“Trử La Bến Cũ” trăm năm gọi về

Chuyện xưa có, chuyện nay cũng có
Chuyện “Ngụy Khôi” chuyện “Ngõ 25”
Chuyện xa cho đến chuyện gần
Lời văn bình dị, ý tuôn sông tràn

Bác đã viết tràng giang đại hải
Cho cạn cùng “Trăm Nhớ Ngàn Thương”
Nửa đêm “ Uống Lộn Thuốc Tiên”
“Nhốt Gió”. “Thầm Lặng”, Mối Tình…” cuối thôn.

Bác có đến hàng trăm đầu sách
Chuyện văn chương, tiểu thuyết, truyện dài
Được nhiều giải thưởng văn tài
Người tuy khuất bóng, đời hoài tiếc thương.

Con tầm chết còn vương tơ thắm
Nai Đồng Quê” có lắm người thương
Ngoài trời thoang thoảng mùi hương
Văn chương xứ Bưởi còn vương mọi miền.

Bác chú giải văn chương luận thuyết
Khảo cứu về nguồn gốc dân ta
“Lột Trần Việt Ngữ” nước nhà
Làm “Thơ Tay Trái” – Sử ca miên trường.

Tôi kính phục và thương nhớ Bác
Một nhân tài gốc gác Tân Uyên
Đồng Nai vùng đất dịu hiền
Văn chương xứ bưởi triền miên sông dài.

Thế Nhân
                                          (Chicago, ngày 7-3-2008)


THƯƠNG NGUYỄN TẤT NHIÊN
 Nén hương lòng dành cho
               Cố thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên

Cháu là đứa trẻ ta thương nhất
Sớm vướng vào thơ, luỵ cuộc đời
Những trái sầu đau từ vạn cổ
Vô tình cháu hái ghép vào thơ.

Cháu đến thăm ta chiều nắng hạ
Quẩn quanh bàn chuyện mấy vần thơ
Trách người phổ nhạc không buồn nói
Một tiếng… cho lòng dậy ước mơ.

Cháu không nói cháu đã yêu ai
Qua mấy vần thơ, tiếng thở dài…
Ta thấy bóng người con gái Bắc
Lúc mờ lúc tỏ hẹn chia tay.

‘Dấu Mưa Qua Đất’ qua lòng đất
Gởi lại niềm đau cõi thế nhân
Ta đã trang nghiêm từng nỗi nhớ
Trong hồn đọng mãi những bâng khuâng.

‘Nàng Thơ Trong Mắt’ còn nguyên đó
Người đã về đâu hỡi cố nhân ?!
Đây nén hương lòng người xứ Bưởi
Gửi người vắn số, một tài danh.

‘Mưa Trên Lưng Đời’ thương nhớ cháu
Rơi trên phím nhạc rụng ưu sầu
‘Thiên Tai’ ẩn ức dòng cay nghiệt
Để lại cho đời mấy nỗi đau.

Quê hương, ta đã từng thương cháu
Đất khách bùi ngùi cảnh biệt ly
Ta mong giữa chốn trời quên lãng
Hồn cháu an nhàn nhẹ cánh bay.
                               (Thế Nhân)

……
Những vị tài danh Biên Hoà … một số người cao tuổi đã lần lượt đi về thiên cổ, một số đang sống rải rác nhiều nơi trên thế giới hoặc sống ẩn dật nơi một góc trời nào đó trên quê hương Việt Nam. Tôi đang cố gắng sưu tầm, chấp vá từng kỷ niệm, từng lời thơ cũng như từng mẫu chuyện nhỏ để viết thành bài lưu lại cho thế hệ con cháu sau nầy…, ngoài ra, chúng tôi cũng đang sưu tầm về những tài danh trẻ, con cháu của đồng hương Biên Hòa đã và đang thành công trên nhiều lãnh vực, nơi hải ngoại, và dĩ nhiên, tôi rất cần sự giúp đỡ, đóng góp về sự hiểu biết hoặc tài liệu quí giá của quí đồng hương, nhất là nơi quí vị cao niên, với sự hiểu biết nhiều về quá khứ, hoặc những mẫu chuyện kỳ diệu xảy ra trong tỉnh Biên Hòa mà ít người biết đến.   Tài liệu xin được gởi đến địa chỉ điện thư:  loc60_2000@yahoo.com hoặc địa chỉ: Hội Ái Hữu Biên Hòa số 10731 Triola Lane, Houston, Texas 77072.
Là người dân Việt Nam không ai mà không biết đến đại tướng Đỗ Cao Trí, Giáo sư Nguyễn Ngọc Huy, nhà văn Bình Nguyên Lộc,  thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên….. là những người sanh quán tại Biên Hoà và đã cống hiến trọn đời cho văn học nghệ thuật, hoặc cho sự nghiệp đấu tranh nhằm bảo vệ tự do,  hạnh phúc cho toàn dân Việt Nam. Đã bao đêm… tôi đốt nén hương lòng… cô đọng lại thành những vần thơ, kính dâng đến các bậc tài danh Biên Hòa đã khuất nẻo trời xa, trong niềm trang trọng tiếc thương.
 
                                                              Nguyễn Kim Lộc
                                                                        (Chicago, ngày 8-5-2008)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét