BẤT NGỜ NGHE LẠI THƠ
TÔI
Thật bất ngờ…nghe bài
thơ tôi viết
Về một người tôi kính
phục từ lâu
Một nhân tài tên gọi
Nguyễn Ngọc Huy
Người đã chết nhưng
Tên Người vẫn sống
Nơi Châu Úc một chiều
xuân nắng ấm
Trại Hoa Vàng trang
trọng đón đồng hương
Từng đoàn người chiêm
bái trước vong linh
Thương, tương, nhớ
một Người vì dân tộc
Nhà Chí Sĩ quê hương
làng Mỹ Lộc
Tính can trường yêu
nước mãi không thôi
Gương của người tôi
giữ mãi trong tôi
Luôn nhắc nhỡ cháu con…truyền
sức sống
Bài thơ đọc trong
không gian trầm lắng
Vẻ ngậm ngùi thoang
thoảng chút hương bay
Người đã về thiên cổ
- chốn ngàn mây…
Gương vẫn đó và tên
Người vẫn đó
Trại Hoa Vàng chiều
nay đang mở ngõ
Đón những người
ngưỡng mộ Nguyễn Ngọc huy
Đón những người vì
Cộng Sản… ra đi
Nhưng vẫn hứa ngày
mai về Đất Mẹ
Úc Đại Lợi – Gió xuân
đang thoảng nhẹ
Len mùi hương dìu dịu
bưởi Biên hoà
Tôi mở lòng đón hương
bưởi lan xa
Và hãnh diện –Vì tôi
người xứ Bưởi
Thế Nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét